Cô hái cà vui tính
Lượm cà mà chạy vòng quanh, Trèo cây rồi lại tụt nhanh xuống bồn. Em thì nhắc cũng mỏi mồm, Nhắc nhiều họ chửi "xàm hồn" thì sao.
2019-09-30 16:22:57
“Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Bao công chăm bón chuyên cần
Dầm mưa dãi nắng ngàn lần nhớ cho.
Ai ơi lúc ấm lúc no
Đừng ghen đừng ghét so đo người nghèo
Những ngày lội suối trèo đèo
Những năm ta sống phận bèo nổi trôi.
Ai ơi quý giọt mồ hôi
Cũng như trân quý cuộc đời Nông dân
Những người cơ cực âm thầm
Quanh năm vất vả tảo tần gian nan.
Bưng lên một chén cơm vàng
Thấy đời dịu ngọt an nhàn biết bao
Nên dù cuộc sống ra sao
Hãy luôn trân trọng công lao của mình.
Tác giả: Trần Thị Hiếu
Nhằm góp phần tạo sự phong phú cho mục Thơ, hoan nghênh bà con nông dân gửi các tác phẩm thơ, văn của mình sáng tác ở phía dưới bình luận. Chúng tôi sẽ tổng hợp và đăng vào mục Thơ nhà nông.
Lượm cà mà chạy vòng quanh, Trèo cây rồi lại tụt nhanh xuống bồn. Em thì nhắc cũng mỏi mồm, Nhắc nhiều họ chửi "xàm hồn" thì sao.
Gà ơi từ đợt nuôi mày, bây giờ mới được đợt này giá cao. Tao nghe họ nói xôn xao giá gà cả nước chỗ nào cũng tăng.
Ngày xưa còn nhỏ chạy trường. Đến khi đi học ra đường chạy đua. Rồi lúc tốt nghiệp sợ thua, lại lo chạy điểm để mua cái bằng.
Sống trên đời đâu phải ai cũng tốt, thiếu chi người giả đội lốt nai. Cứ giả nhân, giả nghĩa ở bên ngoài nhưng mài dao giấu sau lưng người khác.
Trung Thu về sao chẳng thấy Trăng đâu, chỉ thấy màu đen sì mây đứng đó. Thấy thương cho đám trẻ con bé nhỏ. Cứ nghiêng nghiêng ngó ngó chiếc đèn lồng.
Thà rằng túng thiếu ăn mày Cơ bần thì phải ngửa tay xin tiền. Còn hơn cái lũ vô duyên Chân tay đầy đủ mà chuyên rình mò.
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan. Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu. Bây giờ mẹ đã thoát siêu. Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Vu Lan về với Mẹ Cha. Đừng ra quán nhậu, la cà quán bia. Về nhà nghe Mẹ phân chia. Đứa này lau dọn, đứa kia thịt gà.
Ta lên mây gió đại ngàn. Con sông con suối miên man rì rào. Ta lên rường gỗ non cao. Chim kêu vượn hú chào mào hót ca...
Mưa mấy ngày..giá cà trôi theo nước, đến mùa mưa chắc còn được chục ngàn. Người Nông dân đâu chỉ có mùa màng, mà sau lưng còn ngân hàng đòi nợ.